Từ xưa đến nay, con người luôn cần được hỗ trợ về mặt y tế. Đôi khi tổ tiên của chúng ta sở hữu kiến thức tiên tiến đến nỗi ngay cả y học hiện đại cũng không thể giải thích được. Tuy nhiên, hầu hết các phương pháp trước đây đều khá kỳ lạ, nếu không muốn nói là rất nguy hiểm.
Điều trị đau răng bằng cách hút mỡ dê
Ngay từ thời xa xưa, con người đã biết làm vật liệu hàn răng và phục hình răng. Một chiếc răng người được tìm thấy ở Ý với các dấu hiệu của sự can thiệp từ nha khoa, được xác định là khoảng 14.000 năm t.uổi.
Ngoài ra có một số phương pháp cổ đại khá bất thường: Avicenna khuyến cáo bệnh nhân hút thuốc bằng hỗn hợp đốt cháy mỡ dê, lá móng và hành tây như một phương pháp điều trị nha khoa, còn Pliny the Elder tin rằng cách duy nhất để hết đau răng là bắt một con cóc vào lúc nửa đêm, nhổ vào miệng nó và nói những từ “chữa khỏi” đặc biệt.
Các bà mẹ sinh con đứng hoặc ngồi trên lưng
Ở Ấn Độ cổ đại, họ đã biết cách thay đổi vị trí của thai nhi trong tử cung. Và ở một số bộ lạc châu Phi, những người hành nghề chữa bệnh đã có thể mổ lấy thai bằng các dụng cụ thô sơ của họ.
Trong thời kỳ trung cổ, do ảnh hưởng của nhà thờ, phần lớn kiến thức cổ đại đã bị mất, hộ sinh chưa phát triển nên rất nhiều phụ nữ và trẻ sơ sinh bị c.hết trong quá trình sinh nở.
Sử dụng chiết xuất từ cây bách xù và cây mandrake làm thuốc gây mê
Tổ tiên của chúng ta đã đạt được kết quả tuyệt vời trong phẫu thuật. Ở Lưỡng Hà cổ đại, các bác sĩ đã sử dụng rượu và t.huốc p.hiện để giúp bệnh nhân không cảm thấy đau đớn.
Ở Ai Cập cổ đại, họ điều chế chất chiết xuất từ quả mandrake. Ở Ấn Độ và Trung Quốc, cây bách xù, cần sa và aconite được sử dụng làm chất gây mê. Thật khó để nói chúng đã hiệu quả như thế nào.
Các bệnh mãn tính đã được điều trị bằng tập thể dục và nước thánh
Vào thời Hippocrates (460-370 TCN), họ tin rằng chứng động kinh là do ý muốn của Chúa. Ông tin rằng lý do gây ra căn bệnh này là do gió, lạnh và nắng. Còn vào thời trung cổ, những người bị động kinh được cho là bị quỷ ám và được chữa trị bằng những lời cầu nguyện và nước thánh.
Các bác sĩ cổ đại điều trị bệnh tiểu đường bằng các bài tập thể dục và các loại thảo mộc chữa bệnh, nhưng điều này không mang lại kết quả tích cực nào và bệnh nhân thường t.ử v.ong.
Các bệnh ngoài da như bệnh vẩy nến, được coi là không thể chữa khỏi. Bệnh nhân phải đeo một chiếc chuông để cảnh báo những người khác tránh xa.
Hầu hết tất cả các bệnh đều được điều trị bằng phương pháp truyền m.áu
“Hút m.áu” rất phổ biến ở Ấn Độ và các nước Ả Rập và thậm chí còn được đề cập trong các tài liệu từ Hy Lạp và Ai Cập cổ đại. Người ta tin rằng m.áu có chứa “chất độc xấu”, phải được thải ra ngoài để cứu chữa bệnh nhân. Phương pháp này đã được phổ biến cho đến thế kỷ 19.
Sử dụng nọc rắn và các loại thảo mộc độc
Trước khi có thuốc kháng sinh, con người đã cố gắng chống lại n.hiễm t.rùng bằng các biện pháp khắc phục dựa trên chất độc thực vật và nọc độc của viper. Các nhà khoa học hiện đại đã đi đến kết luận rằng lý do cho các hoạt động kháng khuẩn của chúng là các protein nhỏ được gọi là phân rã.
Ở Ai Cập cổ đại, họ sử dụng cần sa, t.huốc p.hiện và henbane. Vào thời trung cổ, các bác sĩ đã thêm rắn khô và bọ cạp vào phương thuốc của họ.
Sử dụng phương pháp khoan sọ
Đau đầu, động kinh và các rối loạn tâm lý khác từng được chữa khỏi bằng các biện pháp “ghê rợn”: các bác sĩ khoan lỗ trên hộp sọ của bệnh nhân. Trephination là hoạt động phẫu thuật lâu đời nhất. Bằng chứng cũng được tìm thấy trong tàn tích của con người từ thời đại đồ đá mới. Phương pháp này rất phổ biến trong các nền văn minh cổ đại của Mỹ, cũng như trong thời kỳ Phục hưng.
Thuốc xổ là một phương pháp điều trị rất phổ biến
Tất cả các vấn đề về tiêu hóa, buồn ngủ, co thắt dạ dày và ký sinh trùng đều được điều trị bằng thuốc xổ khói t.huốc l.á, một phương pháp được người da đỏ Bắc Mỹ áp dụng. Tuy nhiên, vào thế kỷ 19, họ phát hiện ra rằng t.huốc l.á có chứa chất độc nicotin, và những loại thuốc xổ này đã trở nên lỗi thời.
Ngâm mộc nhĩ kiểu này chẳng khác gì tạo ra “thuốc độc”, thậm chí còn sinh chất gây ung thư hạng nhất cho cơ thể
Mộc nhĩ dù là thực phẩm an toàn, không độc nhưng khi bị ngâm sai cách thì chúng có thể tạo ra những nguy hiểm khôn lường cho sức khỏe.
Mộc nhĩ là món ăn vô cùng quen thuộc trong mâm cơm của người Việt. Đây là loại thực phẩm cung cấp nhiều dinh dưỡng cho sức khỏe. Lương y đa khoa Bùi Đắc Sáng (Viện hàn lâm KH&CN Việt Nam, Hội Đông y Hà Nội) cho biết: Trong Đông y, mộc nhĩ vị ngọt tính bình, đi vào các kinh tỳ vị, đại tràng, can, thận. Tác dụng làm mát m.áu, làm ngừng c.hảy m.áu do va đ.ập, bị thương. Liều dùng mỗi ngày từ 15 – 20g bằng cách xào, nấu, sắc nước hoặc nghiền nhỏ uống.
Trong Đông y, mộc nhĩ vị ngọt tính bình, đi vào các kinh tỳ vị, đại tràng, can, thận.
Còn trong y học hiện đại, ăn mộc nhĩ với liều lượng vừa phải, thường xuyên rất tốt để làm giảm cục đông m.áu, phòng bệnh tắc động mạch do huyết khối, giúp bổ m.áu, phòng thiếu m.áu do thiếu sắt, làm đẹp da…
Mộc nhĩ dù là thực phẩm an toàn, không độc nhưng khi bị ngâm sai cách thì chúng có thể tạo ra những nguy hiểm khôn lường cho sức khỏe.
1. Mộc nhĩ ngâm lâu ngày
Mộc nhĩ là thực phẩm khô, vì vậy trước khi chế biến cần phải ngâm vào nước để mềm và nở ra. Đồng thời, quá trình ngâm cũng sẽ giúp giải phóng độc tố, làm thực phẩm trở nên an toàn hơn. Nhiều gia đình cứ mua mộc nhĩ về là ngâm vào nước vài ngày rồi mới sử dụng, thực tế càng ngâm lâu mộc nhĩ càng biến chất và dễ gây ngộ độc.
Càng ngâm lâu mộc nhĩ càng biến chất và dễ gây ngộ độc.
Nguy hiểm hơn,mộc nhĩ bị ngâm trong một thời gian dài sẽ sinh ra quá nhiều vi khuẩn và sản sinh aflatoxin – đây là một loại chất gây ung thư hạng nhất. Ngay cả khi nó được rửa nhiều lần, aflatoxin cũng không thể được loại bỏ.
Để tốt cho sức khỏe, các gia đình chỉ nên ngâm mộc nhĩ trong nước lạnh trong thời gian từ 15 – 20 phút mà thôi.
2. Sử dụng mộc nhĩ tươi
Mộc nhĩ mà chúng ta sử dụng nên là mộc nhĩ khô bởi sản phẩm tươi có chứa chất morpholine nhạy cảm ánh sáng, sau khi ăn rất dễ gây ngứa ngáy, phù nề, nghiêm trọng hơn có thể dẫn đến hoại tử da.
Ngược lại, chất cảm quang này sẽ mất đi khi mộc nhĩ được phơi khô, chính vì thế mộc nhĩ chỉ nên dùng khi đã được phơi khô thật kỹ.
3. Ngâm mộc nhĩ trong nước nóng
Nhiều gia đình nhầm tưởng rằng ngâm mộc nhĩ trong nước nóng sẽ nhanh hơn nước lạnh, chỉ cần chờ một thời gian ngắn là mộc nhĩ sẽ nở nhanh và dễ dàng chế biến. Tuy nhiên, đây là thói quen vô cùng sai lầm, nhiệt độ cao sẽ khiến mộc nhĩ dễ rách, chín mềm khiến món ăn mất hấp dẫn.
Đáng sợ hơn, nếu bạn ngâm mộc nhĩ bằng nước nóng, mộc nhĩ nở quá nhanh, không có thời gian để đào thải các morpholine còn sót lại. Khuyến cáo của lương y Bùi Đắc Sáng là mộc nhĩ nên ngâm trong nước lạnh, rửa dưới vòi nước để loại bỏ nấm mốc.
Những nhóm người nào không nên ăn mộc nhĩ?
– Người đang bị tiêu chảy: Do mộc nhĩ có tính hàn, bổ âm nên nếu bạn đang bị tiêu chảy, đầy bụng… thì không nên ăn để tránh tình trạng thêm trầm trọng.
– Bà bầu: Mộc nhĩ tuy có tác dụng bồi bổ tỳ nhưng lại có tác dụng hoạt huyết tiêu ứ vì vậy không có lợi cho quá trình sinh trưởng của thai nhi, vì vậy bà bầu không nên ăn.
– Người dễ dị ứng: Mộc nhĩ cũng là nấm nên có thể gây dị ứng với người không phù hợp, người có cơ địa dễ dị ứng nên thận trọng khi ăn.
– Người bị loãng m.áu, hay c.hảy m.áu: Mộc nhĩ là thực phẩm có công dụng ngăn ngừa đông m.áu, giúp m.áu dễ lưu thông hơn nên những người bị loãng m.áu, dễ c.hảy m.áu như xuất huyết não không nên ăn để tránh nguy hiểm.